19.
"Á!"
Cho dù tôi đã có kinh nghiệm trải qua những chuyện tương tự rồi thì lúc này vẫn bị doạ sợ, nhịn không được hét lên một tiếng, lùi lại phía sau.
Nhưng ngay sau đó, tôi dần dần nhận ra.
Người đàn ông này... là Mộ Dung Hàn mà?
Gương mặt quỷ dị ngoài cửa sổ thật sự là Mộ Dung Hàn.
Nhưng dường như cũng không phải anh ấy.
Ánh mắt của anh lạnh như băng, cực kì xa lạ.
Trên khuôn mặt vốn trắng trẻo điển trai toàn là là hoa văn màu đỏ kỳ quái.
Càng đừng nói đến chuyện, cả người anh nằm sấp bên ngoài cửa sổ trên tầng năm, quỷ dị đến độ nói không nên lời.
Nhưng chỉ khiếp sợ một giây thôi là tôi nhanh chóng bình tĩnh lại.
Mộ Dung Hàn ngoài cửa sổ giơ tay lên, dường như muốn đập vỡ cửa sổ.
Động tác của tôi nhanh hơn, mạnh mẽ tiến lên một bước, mở toang cửa sổ ra.
Tay Mộ Dung Hàn cứng đờ giữa không trung.
Anh lập tức ngẩn người.
Tôi dựa vào cửa sổ, cười ngọt ngào với anh:
"Đạo sĩ, anh biết mất điện, tôi sợ tối nên đến đây với tôi sao?”
20.
Mộ Dung Hàn vẫn cứ ngây ngẩn.
Khoảnh khắc này, từ trong đôi mắt đỏ tươi của anh ấy, tôi nhìn thấy dáng vẻ của Mộ Dung Hàn mà tôi quen thuộc.
Thế nhưng một giây sau, anh bỗng gào lên, đau đớn ôm đầu.
Tôi hoảng sợ, định tiến đến đỡ anh, hỏi anh không sao chứ, nào ngờ anh cất giọng khàn khàn ngăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-xanh-max-level-xuyen-vao-tieu-thuyet-kinh-di/2950266/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.