Vũ Âm bĩu môi. Cô vô cùng phản đối với câu nói này.
Cô không ngờ Bộ Lâm Thịnh Dung lại mặt dày như thế. Cô ấy nói mà không gượng hay sao.
Sau đó hướng dẫn viên bất đắc dĩ như Vũ Âm phải dẫn theo kẻ giả nai bên cạnh đi tham quan thành phố. Cô cũng không đến đây được mấy lần nên bảo cô làm hướng dẫn viên thì nó chỉ xoay quanh những khu nổi tiếng như thuỷ cung hoặc khu vui chơi, ăn uống nào đó mà thôi.
“Chúng ta đi ăn tạm cái gì đó rồi đi thuỷ cung nhé.” Vũ Âm lấy điện thoại ra xem đồng hồ rồi đề nghị. Mặc dù việc mang lão đại đến thuỷ cung rất ấu trĩ nhưng nếu mang cô ấy đến khu vui chơi thì nó còn ấu trĩ hơn nữa.
“Tất cả nghe cô.” Bộ Lâm Thịnh Dung vốn đâu có quan trọng bản thân sẽ đi chỗ nào. Cô chỉ cần được đi cùng Vũ Âm đã vui rồi.
“Cô muốn ăn gì?” Vũ Âm nhanh chóng hỏi ý kiến người bên cạnh. Từ lúc rời khỏi sân golf cho đến lúc đứng trước thủy cung cô chưa từng buông tay Bộ Lâm Thịnh Dung. Tại vì cô sợ lỡ Bộ Lâm Thịnh Dung mà có mệnh hệ gì cô không có đẻ kịp để đền cho Bộ Lâm gia.
“Ăn gì cũng được. Cô cho tôi ăn là tôi thoả mãn rồi.” Bộ Lâm Thịnh Dung cười cười. Cô vô thức trả lời mà không biết trong câu nói của mình có bao nhiêu ý tứ.
Vũ Âm tất nhiên nghe xong cũng bị doạ cho hết hồn. Cô liếc mắt bằng ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-xanh-co-vi-ngot/2716910/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.