Bưng trà, rót nước. Thử độc món ăn, chia thức ăn..
Lúc dùng cơm, Dung Khuynh tựa như một con ong mật cần cù lao động, bận việc liên tục.
Đối với sự ân cần của Dung Khuynh, Trạm vương ngoài cứng ngắc như tượng gỗ, hình như còn có chút cười mà như không cười, không chút khó chịu.
Ăn xong một bữa cơm cũng tương đối an ổn, nhưng nàng không ngờ họa chưa xong, Trạm vương lại đột nhiên trở mặt!
Mỗi lần nhớ đến câu nói Trạm vương quẳng lại trước lúc đi, Dung Khuynh thật muốn lao đầu vào tường!
"Tiểu thư, Trạm vương nói như thế thật sao?" Vương ma ma nhìn Dung Khuynh, lòng không an ổn.
Thế nhân ai cũng nói tính tình Trạm vương khó đoán, hỉ nộ vô thường. Bây giờ Vương ma ma đã hoàn toàn chứng nhận được đó không phải là nói dối. Đúng là lúc nắng lúc mưa, nói thay đổi là thay đổi được ngay.
Rõ ràng lúc ăn cơm còn bình thường, nhưng ăn xong lại....
"Trạm vương nói: Trước khi hắn rời kinh, sẽ đưa ta đến Cố gia, giúp ta với biểu ca được chung đụng thường xuyên hơn. Thuận tiện để Cố phu nhân chăm sóc ta thật tốt. Đó xem như là trả lễ lại tấm lòng mến khách của ta."
Để Cố phu nhân chăm sóc nàng? Vậy nhất định chính là trói người lại, sau đó treo ngược lên chăm sóc cũng không chừng!
Phần đáp lễ này thật khiến người ta tiêu hóa không nổi.
"Tiểu thư, vậy...vậy làm sao bây giờ?" Tất nhiên Vương ma ma cũng biết nếu Dung Khuynh đi Cố gia, chắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-vuong-tac-phi/2791932/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.