Kéo mạn giường qua, người liền hiện ra trước mắt.
"Dung Dật Bách!" Dung Khuynh rợn ót, toàn thân đổ mồ hôi lạnh. Thiếu chút nữa dọa nàng ra quần luôn rồi!
Căng thẳng cuối cùng cũng giãn ra.
Nhìn phản ứng của Dung Khuynh, Dung Dật Bách mắt lóe qua phức tạp: "Tưởng ta là Trạm vương sao?"
Dung Khuynh lắc đầu: "Tưởng là hái hoa tặc!"
Trạm vương chắc chắn sẽ không ngồi yên lặng mà nhìn nàng ngủ. Bình thường đều là hắn ngủ, ngươi xem mới đúng!
Dung Dật Bách đặt sách trong tay xuống, ôn nhuận nói: "Bây giờ ngươi là nữ nhân của Trạm vương, không có tên hái hoa tặc nào to gan dám đánh chủ ý lên người ngươi đâu, ngươi có thể an tâm về chuyện đó."
Dung Khuynh nghe vậy, trừng mắt lên: "Lời của ngươi giống như gáo nước lạnh tạt thẳng vào đầu ta vậy, ta an tâm rất nhiều rồi, thật sự cảm ơn!"
Dung Dật Bách cười một tiếng: "Không cần khách khí!" Sau đó như tùy tiện hỏi: "Tối qua ngươi và Trạm vương tốt không?"
"Ngươi nói chuyện đúng là thật hàm súc!"
Vương ma ma miệng run rẩy nửa ngày cũng không dám hỏi được một câu, còn Dung Dật Bách vừa há miệng đã nói được một lèo. Hỏi trực tiếp như vậy, bớt được vòng vo trễ nãi!
"Cảm giác cái gì cũng dấu trong lòng không phải là cảm giác tốt. Ta có cảm giác ngươi hình như muốn nói ra, nên ta mới hỏi."
"Thật sự là cảm ơn ngươi. Nhưng ngươi cảm thấy chúng ta nên đàm luận đến vấn đề với nhau sao?"
"Chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-vuong-tac-phi/2791926/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.