Nước mắt tèm nhem, Dung Khuynh khóc đến sưng mắt, mũi hồng, nước mũi cũng chảy xuống. Tướng khóc đó....
"Xấu quá!"
Trạm vương đánh giá rất sát sự thật. Còn nữa, Dung Khuynh khóc thành bộ dạng này, hắn vậy mà lại không đá nàng ra ngoài, còn ngồi xem hết từ đầu tới cuối. Chuyện này...
Trạm vương như có điều suy nghĩ, tính nhẫn nại của hắn xem ra đã thay đổi theo hướng tích cực rồi. Thay đổi này khiến chính bản thân hắn cũng thấy kinh ngạc!
Chỉ là...cái gọi là có tính nhẫn nại kia, hình như cũng không tốt hơn được bao nhiêu.
"Ngậm miệng lại!" Tướng khóc xấu thì đã thôi, tới tiếng khóc cũng khó nghe.
Trong nhận thức của Trạm vương, tiếng khóc của nữ nhân không uyển chuyển du dương thì cũng là u oán, bi thiết. Hắn đã từng nghe qua những tiếng khóc khác nhau, nhưng dù thế nào cũng có đủ trầm bổng du dương. Còn tiếng khóc của Dung Khuynh lại hoàn toàn chỉ có một, ngoài ô ô cũng chỉ có ô ô...
Tiếng khóc còn có thể trầm bổng du dương? Kiến thức của Trạm vương ngài thật sự là rộng rãi.
Cho nên, đó cũng là lí do Dung Khuynhb bị ghét bỏ.
"Tới khóc còn chưa học thạo đã dám khóc trước mặt bản vương! Ngươi thật to gan!"
Dung Khuynh:...
Khóc đến tay áo ướt nhem, khóc đến cổ họng khô khóc, khóc đến đầu óc mụ mị, vậy mà Trạm vương lại nói nàng không biết khóc? Lời này quá bắt nạt người rồi.
Ai mở miệng nói được câu "nước mắt nữ nhân là vũ khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-vuong-tac-phi/2791922/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.