"Nếu ngươi lại tiếp tục trợn mắt giả chết, bản vương liền ăn ngươi!"
Trạm vương thì thầm vài lời chỉ hai người nghe, Dung Khuynh lập tức chỉnh chu tinh thần, hai tròng mắt sáng ngời có thần.
Trạm vương thấy vậy, cười một tiếng: "Xem ra, sủng hạnh của bản vương đối với ngươi mà nói, chỉ e là việc tránh không kịp nha!" Giọng thấp thấp trầm trầm, thanh thanh lương lương, ngữ điệu này... Hiển nhiên, Trạm vương không chút hài lòng với phản ứng của Dung Khuynh.
Là sủng hạnh? Chứ không phải là muốn mạng của nàng sao? Thì ra cái này trong mắt hắn còn không giống cái kia! Dung Khuynh lau mồ hôi, nhưng dù là ý nào thì cũng giúp nâng cao tinh thần cho nàng.
Uy thế cao ngạo, quyết định tùy cảm xúc, hành động đầy thô bạo. Đó đại khái chính là nguyên tắc làm việc của Trạm vương.
Lệnh đã ra, vô pháp chống trả, chỉ có thể nghe theo!
Nhấc chân bước đến trước mặt Trang Thi Nghiên, ngồi xổm xuống đối mặt nói nàng ta, cẩn thận quan sát.
Không thèm quan tâm đến u ám, lãnh ngạo lau không đi trong tròng mắt Trang Thi Nghiên. Mà chỉ nhìn da!
Mười bốn mười lăm tuổi, xanh miết như cỏ xuân, khuôn mặt xinh đẹp. Lớn lên nhìn không tệ, thông minh gan dạ cũng không kém. Thế nhưng lại dám tính kế đến yêu nghiệt kia, thật muốn nói ra một tiếng bội phục, chẳng bù cho nàng, đáng là đồ bỏ đi. Đáng tiếc, Dung Khuynh lại xui xẻo thay thế cho Trang Thi Nghiên, nếu không kẻ chết trên giường lúc trước, hẳn đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-vuong-tac-phi/2791895/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.