Thái hậu triệu kiến!
Hỏi tại sao? Không dám!
Mặc dù có cảm giác đó không phải chuyện gì tốt, nhưng cũng chỉ có thể nhanh chóng tiến cung! Chuẩn bị một chút, sau đó ngồi lên xe ngựa đi vào cung.
********
"Thần nữ thỉnh an Thái hậu, Thái hậu vạn phúc kim an." Quỳ xuống đất, dập đầu, hành lễ.
"Quế ma ma, đỡ Dung tiểu thư đứng lên."
"Vâng!"
"Tạ Thái hậu nương nương." Dung Khuynh đứng dậy, cung kính thận trọng đứng một bên, không dám ngẩng đầu nhìn thẳng. Nghe nói đó là quy củ!
"Lại đây, lại đây để ai gia nhìn kĩ một chút."
"Vâng...." Giọng nói Thái hậu rất hiền hòa, nhưng Dung Khuynh nghe vào tai lại không thấy thoải mái chút nào.
Giọng hiền hòa, không có nghĩa lòng cũng sẽ nhân thiện. (Giống như Trạm vương gia vậy, giọng nghe rất hay, nhưng người thì lại khác, không chút dính dáng gì tới hai chữ "người tốt")
Cho nên, nếu Thái hậu là một người lương thiện, thì nàng ta sao có thể ngồi vững trên phượng vị tận vài thập niên? Còn Trạm vương, hành động vô lại như vậy, sao còn chưa bị chặt chân?
Dung Khuynh bước lên, ước chừng cách chỗ Thái hậu ba bước thì dừng lại.
"Ngẩng đầu lên cho ai gia xem."
"Vâng..."
Mắt ngọc mày ngài, môi anh đào tinh xảo, khuôn mặt này rất đẹp!
Mỹ nhân! Thái hậu đã gặp nhiều, nên dáng vẻ Dung Khuynh không đủ đẹp để nàng ta nhìn lâu. Nàng ta nhìn người, thích xem nhất là chỗ đôi mắt.
Lông mi thon dài, khẽ run, đôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-vuong-tac-phi/2791892/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.