"Trạm.... Trạm vương gia!"
Đột nhiên nhìn thấy Trạm vương, thật kinh hãi! Theo đó mà tim đập theo, đổ mồ hôi như suối, nhanh chóng quỳ xuống đất: "Tiểu nhân gặp qua Trạm vương gia."
"Vừa nảy có ai vào nha môn không?"
"Bẩm.... Bẩm Vương gia, chưa!"
Trạm vương gia nghe xong, nhướn mày, đảo mắt, nhìn Nhận Hương Điểu bay ra bay vào trong nha môn. Hiển nhiên, Nhận Hương Điểu cũng không đồng ý với lời nói của nha dịch.
Trạm vương nhìn thoáng qua, chậm rãi, đi về hướng sau nha môn!
Lẫm Ngũ thấy vậy, đã hiểu. Ở trước mặt Trạm vương, Nhận Hương Điểu đã thắng cái mồm của nha dịch kia!
Đưa tay, không tiếng động ra lệnh, trong nháy mắt hộ vệ tự động tản ra, bao vây toàn bộ phủ nha môn, bắt đầu quá trình lục soát!
Không biết nguyên nhân, không rõ nguyên do, Trạm vương đột nhiên đến, hơn nữa hộ vệ Trạm vương phủ còn đang lục soát, khiến nha dịch bắt đầu đổ mồ hôi, đầu óc rối thành một nùi, hàng loạt các loại ý niệm không tốt tràn đến ồ ạt trong đầu. Trạm vương tự mình ra tay, tất nhiên không phải là chuyện nhỏ, lẽ nào.... Là đại nhân nhà mình vụng trộm tạo phản sao?
Ý niệm này vừa nảy ra trong đầu, chân nha dịch liền mềm nhũn ra, thiếu chút nữa đã quỳ xuống, mắt như đã thấy trước được một mảnh đất trời đỏ tươi!
***
Ở hạ đường, Lưu Chính vừa hồi phủ, cái mông còn chưa được ngồi vững vàng, người ngọc mềm mại bước vào, hắn mới vừa chép chép miệng, còn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-vuong-tac-phi/2791878/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.