" Đúng." Cha Lâm gật đầu:"Trong những bức tranh công khai của Hà Minh lão tiên sinh, quả thực không có
bức này."
Bạch Bắc Bắc nghe vậy, trong mắt nở nụ cười:"Xem
ra bác Lâm rất biết Hà Minh lão tiên sinh.”
An Nhiễm Nhiễm nhíu mày nhìn chị ấy một cái, đột nhiên nói:"Bạch tiểu thư, tôi không phải đang hoài nghỉ chị, tôi chỉ là nghĩ nếu Hà Minh lão tiên sinh công khai trong tranh không có bức tranh này, chị là từ đâu lấy được, bức tranh này thực sự là Hà Minh lão tiên sinh tự tay vẽ sao, có thể là hàng nhái hay không?”
Hoắc Đế Thành nghe vậy, ánh mắt trở nên lạnh
lẽo.
Bạch Bắc Bắc nhìn thẳng vào An Nhiễm Nhiễm, sắc mặt bình tĩnh:"An tiểu thư hoài nghỉ bức tranh này của tôi là văn vật nguy tạo?”
" Không, tôi chỉ muốn xác định một chút." An Nhiễm Nhiễm chậm rãi nở nụ cười:"Dù sao ngay cả bác Lâm cũng không có cách nào có được bức tranh của Hà Minh lão tiên sinh. Bạch tiểu thư nếu như bị lừa ngược lại vẫn là việc nhỏ, nếu như đánh sưng mặt giả mập, tìm văn vật nguy tạo đến đây, đây chính là chị không đúng.”
" Đúng vậy, Bạch tiểu thư, tôi nghe nói cha mẹ chị đều mất, trong nhà cũng không phải đại phú đại quý, người có quyền có thế, tranh chữ của Hà Minh lão tiên sinh ngàn vàng khó cầu, chị làm sao có thể lấy được đồ thật."
Chung Gia Duyệt là người hầu trung thành của An Nhiễm Nhiễm, nghe thấy An Nhiễm Nhiễm gây khó dễ với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-thu-vo-mu-tong-giam-doc-chung-ta-hoa-ly-di/2618689/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.