Vào ngày kế tiếp, Tạ Chiến Quân cuối cùng cũng gặp Tổng Giám đốc Đại Nguyên, sếp của anh.
Sáng hôm đó anh mang sổ sách vào phòng làm việc:
"Tổng Giám đốc, chỗ này đã xử lí xong rồi ạ"
Anh nhìn về phía bên kia, chỉ thấy chiếc ghế xoay lưng với anh, không nhìn rõ người phụ nữ ngồi đó. Cô mỉm cười, nụ cười xảo quyệt:
"Nhanh đấy, rất tốt. Để đó đi"
Giọng nói quen thuộc khiến Tạ Chiến Quân mở to mắt, trong lòng như có gì đó va vào.
Nguyên Du Xuân đứng dậy, cô xoay người. Dáng vẻ quyến rũ mị hoặc bước đến. Anh không nghe nhầm giọng nói, quả nhiên là cô.
"Du Xuân, em..."
Ánh mắt lạnh lùng của cô quét qua anh, ngạc nhiên lắm chứ gì? Cũng phải thôi, người vợ năm xưa từng bị anh sỉ nhục nghèo nàn, quê mùa bây giờ lại hiên ngang đứng đây trong bộ dạng mới, tất nhiên phải kinh ngạc.
"Thư ký Tạ, anh gọi thẳng tên sếp như vậy sao? Hửm?" Giọng nói của cô như khiêu khích lại lạnh lùng
Tạ Chiến Quân đúng thật không ngờ, ngày hôm qua chỉ là làm quen với nhân viên và nghe những việc sẽ làm trước, chứ không hề động vào công việc, cũng không biết Tổng Giám đốc lại là cô.
Không biết cũng đúng, vì cô đã dặn Chu Ngữ phải giữ kín bí mật về tên cô, nếu nói ra rồi làm sao xem được vẻ mặt ngạc nhiên của Tạ Chiến Quân chứ?
Thấy anh không đáp lại, cô tiếp:
"Hay là anh vẫn nghĩ tôi là đứa bị anh dễ dàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-thu-vo-cu-tong-giam-doc-xin-nhe-tay/2758817/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.