"Mẹ, có ai đến thăm mẹ sao?"
Tạ Chiến Quân đến bệnh viện thăm mẹ, vừa vào phòng bệnh ngoài thần sắc hồng hào của mẹ anh chú ý ngay giỏ hoa quả phong phú đặt trên bàn.
"Là bác sĩ mua cho mẹ đó mà"
"Là bác sĩ nào thế? Lát nữa con sẽ qua cảm ơn vị đó" Tạ Chiến Quân vừa chăm chú gọt táo cho mẹ vừa hỏi
Trước câu hỏi của con trai bà Tạ không thể trả lời ngay.
"Là cô ấy sao?"
Đúng là không qua mắt được tên nhóc này, bà chỉ có thể gật đầu.
Tạ Chiến Quân cười, anh biết nếu nghe tin mẹ nằm viện thì cô nhất định sẽ đến. Cô căm hận anh nhưng là người trọng tình cảm.
Anh cẩn thận xếp táo vào đĩa, đem đến cho mẹ trước.
"Con bé trông gầy đi nhiều, cũng khác xưa nữa"
Nghe đến đây Tạ Chiến Quân bất giác siết chặt cán con dao gọt hoa quả, đúng là cô đã thay đổi rất nhiều. Bà tiếp:
"Nếu năm đó con nói mọi chuyện với con bé, thì có lẽ con bé cũng không phải đau khổ"
Tạ Chiến Quân nhẹ giọng, ánh mắt bi thương:
"Mẹ, nếu con không làm vậy Du Xuân sẽ không chịu rời đi. Bây giờ cô ấy là Tổng Giám đốc Đại Nguyên, và là con gái nuôi của Từ gia, cuộc sống rất tốt. Nếu năm đó cô ấy vì con mà ở lại sợ rằng đã không có ngày hôm nay"
Tạ phu nhân nhìn vẻ mặt của con trai, bà không vui nổi, bà biết đứa trẻ này vẫn rất yêu vợ cũ. Năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-thu-vo-cu-tong-giam-doc-xin-nhe-tay/2758808/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.