Thật ra Nguyên Du Xuân cũng không rảnh đến mức đó, tặng căn hộ cho người ta. Chỉ là cô cảm thấy mình sỉ nhục được chồng cũ nghèo khổ, sẽ thấy hả hê...nhưng cũng thấy khó chịu. Mẹ anh ta bị bệnh, sau này khỏi bệnh mà quay lại chỗ đó sống chỉ sợ sẽ lại mắc căn bệnh khác, chỗ đó vừa nhỏ vừa cũ kĩ, không tiện sinh hoạt. Trước đây mẹ Tạ Chiến Quân đối xử với cô như con cháu trong nhà, cô chỉ muốn làm chút việc cuối cùng cho bà ấy.
"Dù sao cũng cảm ơn em"
"Cảm ơn?" Hàng chân mày thanh tú khẽ động, cô đứng dậy, tiến đến chỗ Tạ Chiến Quân: "Tôi cũng đâu cho không anh? Anh nghĩ tiền của tôi là từ trên trời rơi xuống đấy à? Biểu hiện của anh đêm qua đổi lại căn hộ này"
"Được" Anh vẻ mặt vô bi vô hỉ đáp
Nguyên Du Xuân chất giọng cao lãnh, thốt lên một câu:
"Nếu anh còn muốn tiếp tục với tôi vậy thì nghỉ việc ở quán rượu đi. Tôi không muốn tiếp xúc với một kẻ đã bẩn rồi, còn bẩn hơn nữa"
Cô chê Tạ Chiến Quân bẩn, nhưng chính cô lại đang tiếp xúc với con người dơ bẩn kia để sỉ vả anh ta, trả thù cho thỏa mãn nỗi lòng.
Nguyên Du Xuân quay người bỏ đi, cô không muốn lãng phí thêm thời gian. Tạ Chiến Quân chỉ nhìn bóng lưng cô dần khuất.
***
Tạ Chiến Quân không mất nhiều thời gian để chuyển đồ từ căn hộ cũ sang nơi ở mới. Nguyên Du Xuân nói đúng, cũng không thể bắt cô ấy mỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-thu-vo-cu-tong-giam-doc-xin-nhe-tay/2758800/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.