Cánh cửa phòng bệnh hé mở, Nguyên Du Xuân liếc dọc liếc ngang mới nhấc chân đi vào. Đây là phòng bệnh của Tạ Chiến Quân.
Tạ Chiến Quân vẫn hôn mê chưa tỉnh, một thân bất động nằm trên giường, khuôn mặt tái nhợt. Có vẻ như độc thật sự khiến một người kiên cường gục ngã. Anh phải truyền một bình nước biển, tay bị một cái kim truyền dài ngoằng cắm vào.
Cô ngồi xuống bên giường nhìn anh, nghĩ lại lúc trong nhà hàng tên không sợ chết này vẫn bảo vệ cô. Rốt cuộc là có mục đích gì?
Bây giờ nghĩ lại, với tính cách kiêu ngạo của Tạ Chiến Quân, năm đó nặng lời sỉ nhục cô, cắt đứt quan hệ, anh ta sẽ không cam chịu bị cô coi thường, làm nhục. Vụ Lưu thị ném đá Tạ thị đã rất lâu rồi, bây giờ còn mấy ai nhớ đến? Lúc đưa hồ sơ xin việc của Tạ Chiến Quân đến cho cô xem, phòng nhân sự đã xem kĩ càng và tất nhiên tính đến hậu quả. Chắc gì anh ta xin việc ở nơi khác sẽ không có kết quả, sao cứ bám trụ ở Đại Nguyên dù bị sỉ nhục đủ kiểu?
5 năm trước có bí ẩn gì chăng? Hay do cô nghĩ nhiều rồi? Tạ Chiến Quân vô tình tàn nhẫn, sao có thể giấu cô cái gì?
Tạ Chiến Quân cựa mình khiến suy nghĩ của cô đứt đoạn, sau đó hai chân mày nhíu chặt, anh mở mắt, hướng về phía cô đầu tiên. Thấy cô vẫn an toàn mới giữ được bình tĩnh. Nơi bụng truyền đến cảm giác đau đớn. Chỗ đó là vết thương do đỡ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-thu-vo-cu-tong-giam-doc-xin-nhe-tay/2758785/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.