Trong quán Bar ồn ào nhộn nhịp với điệu nhạc cuồng dã, Vương Vũ Hàn một bộ Tây Âu đen ngồi trong góc tối, tay cầm ly rượu nhâm nhi, vẻ mặt không cảm xúc, kế bên hắn, một cô gái có thân hình bóc lửa vận một chiếc váy ôm liền ngắn, để lộ cặp đùi trắng trẻo cùng khuôn ngực đầy đặn áp sát tay hắn, cả người như con bạch tuộc ngã vào người hắn dính sát không buông.
“ Đơn hàng đó mình đã chuyển cho cậu và Vỹ, có 100 khẩu, mỗi người 50, như vậy cậu hài lòng rồi chứ ? ”
Man Cảnh Ân ngồi kế bên cũng có một cô gái nhưng vẻ mặt cô ta lại đằng đằng sát khí.
“ Thuộc hạ của mình có khoảng 200, cậu cho là đủ sao ?” – Hắn nhàn nhạt nói.
“ Hàn, cậu đừng bắt chước tên hồ ly kia có được không ? nếu cậu cũng thế, chắc chưa tới 40 tuổi đã bị các cậu rút sạch máu rồi.”
Tuy Man Cảnh Ân là người hắc đạo, tiền tài không thiếu, vũ khí cũng có thừa nhưng nếu cứ bị hai tên này hết muốn cái này đến muốn cái khác, đảm bảo tiền tại như núi của hắn sẽ sụp đổ ngay.
“ Man Cảnh Ân … Cậu nói ai là hồ ly hả ?”
Mạch Quân Vỹ từ đâu đi vào còn dẫn theo một cậu thanh niên, mặt hầm hầm lên tiếng.
“ Nếu họ của cậu là Cửu còn tên là Hồ thì thêm chữ Vỹ ở giữa không phải là hồ ly chín đuôi sao ?” – Man Cảnh Ân không khách khí nói.
“ Hừ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-thu-tong-giam-doc-ac-doc/2240553/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.