Nếu nói Vương Vũ Hàn là kẻ lãnh khóc, vô tình thì thà Lăng Tịnh Hy tin rằng hắn là kẻ lưu manh.
Sau cái đêm bị hắn tra tấn muốn gần chết đó, sáng hôm sau cứ nghĩ sẽ được nghỉ phép nhưng ai ngờ hắn bảo lúc đó chỉ nói sẽ suy nghĩ lại chứ không có đồng ý với cô … Đúng là đại lưu manh mà.
________________________
Hôm nay là sinh nhật Lăng Tịnh Hy, mới sáng sớm Gia Tiểu Mẫn đã tặng cô một hộp quà to, Vu Tử Băng thì gửi quà qua bưu điện, kèm theo tấm thiệp cảnh cáo nghiêm trọng vì lần trước đã giúp Mạch Quân Vỹ khai ra chỗ cô nàng đang ở.
Kha Nhi cũng có gửi quà, tuy nhiên tên Vương Vũ Hàn lại chẳng thấy đâu. Lần trước hao tâm tổn sức mới làm ra một bàn tiệc mừng sinh nhật hắn vậy mà bây giờ một cọng cỏ cũng không thấy đâu huống chi là một bó hoa hồng tặng cô.
Không lẽ đối với hắn, cô chỉ thích hợp lên giường thôi sao ?
Ngồi trong vườn hoa, Lăng Tịnh Hy chán nản chống cằm ngắm mấy bông hoa mẫu đơn, cô cũng muốn gọi cho ba mẹ bảo rằng không đi được nhưng gọi hơn chục cuộc vẫn không ai nghe máy … Hazi, phải làm sao đây ?
“ Cô Tịnh Hy, Vương tiên sinh bảo tôi đến đón cô.”
Nghe tiếng Dương Nghị, cô quay lại nhìn, người đàn ông này vẫn nghiêm mặt như thế ? không hiểu sao cô cảm thấy hắn có chút giống Vương Vũ Hàn … là khí thế bức người ? …Hazi … dù là gì cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-thu-tong-giam-doc-ac-doc/2240474/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.