Đưa được Vương Vũ Hàn yên bình về phòng bệnh là một quá trình đầy gian khổ.
Với chiều cao 1m8, hơn nữa thân hình cao lớn của hắn khiến thân hình mảnh mai của cô như đang vác một tảng đá to.
Khi hắn đã yên bình nằm trên giường, cô mới thở phào nhẹ nhõm, lau đi mồ hôi trên trán, vẻ mặt lo lắng nhìn hắn.
“ Để em đi kêu bác sĩ, anh đợi một chút.”
Vừa xoay đi tay đã bị níu lại. – “ Không cần, em ra ngoài đi, để anh một mình là được rồi.”
“ Hay để em ở lại với anh được không ?” – Thấy hắn thống khổ như thế, cô không nỡ rời đi.
“ Nghe lời anh … ra ngoài đi, xin em đó.” – Giọng nói cố nén lại cơn nghiện trở nên vặn vẹo, hắn nhíu mày nhìn cô.
“ Em nghe anh, em sẽ ra ngoài, anh cố chịu một chút.”
Biết hắn không muốn cô nhìn thấy cảnh tượng này, một giọt nước mắt rơi xuống, giọng nói cũng trở nên chua xót, cô gật đầu đi nhanh ra ngoài.
Khi bóng Lăng Tịnh Hy biến mất sau cánh cửa, Vương Vũ Hàn nhìn đến hộp sắt trên bàn, khi nãy lúc Dương Nghị đến là đem thuốc cho hắn nhưng chưa kịp làm gì đã chạy theo Gia Tiểu Mẫn.
Hắn cười khổ, không ngờ mình lại ra tới nông nỗi này, không ai làm, đành tự mình làm vậy.
Lấy hộp sắt mở ra, đôi mắt trở nên lạnh lẽo hơn.
___________________________
Lăng Tịnh Hy đứng bên ngoài, lo lắng đi tới đi lui, mấy vệ sĩ cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-thu-tong-giam-doc-ac-doc/2240436/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.