Đêm đến, bầu trời không trăng cũng không có sao, không gian chỉ có một màu đen kịch âm u bao phủ.
Trong phòng hồi sức, Diệp Thiên Ngân hai mắt nhắm chặt, hơi thở đã bình ổn hơn, sắc mặt tuy còn chút nhợt nhạt nhưng cũng không đến mức trắng như tờ giấy.
Vương Vũ Hàn ngồi bên giường, ngón tay thon dài khẽ vuốt nhẹ má cô, ngón tay run rẩy di chuyển xuống đôi môi đỏ mọng ngày nào giờ chỉ còn một mảnh tái nhợt, đôi mắt xanh lam khẽ lay động.
Hắn lại kéo bàn tay nhỏ bế của cô lên áp ở bên mặt mình, muốn cảm nhận hơi ấm từ tay cô nhưng tay cô rất lạnh, không chút ấm áp, đôi mắt tràn ngập sự đau lòng cùng bi ai.
“ Đối với tôi bây giờ, không hận … cũng không yêu … tôi muốn mọi việc từ trước tới giờ chỉ là giấc mộng, nếu đã tỉnh mộng rồi thì nên kết thúc thôi.”
Lời nói ấy cứ vang bên tai hắn rất lâu rất lâu … nếu có thể, hắn nguyện được yêu cô trong giấc mộng, một giấc mộng chỉ có hai người, không có thù hận, không có đau thương, chỉ có tình yêu vĩnh cữu, vui vẻ hạnh phúc suốt cả cuộc đời.
Nhớ lại những ngày tháng giữa hai người chỉ có vui vẻ, còn nhớ cô trêu chọc hắn cái quần lót bảy sắc cầu vòng, còn có mấy con cá cô bắt … giọng nói ngọt ngào, dịu dàng như làn nước nỉ non bên tai hắn, những ngày tháng ấy thật sự rất vui, rất hạnh phúc.
Cảm giác đau đớn xé rách trái tim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-thu-tong-giam-doc-ac-doc/2240403/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.