Hai vợ chồng ông khải dậy từ sáng sớm để tới thăm con. ở cái tuổi lẽ ra đã được an nhàn hưởng thụ thì bây giờ họ lại phải thường xuyên ra vào nhà tù để thăm đứa con trai duy nhất mà họ đã kì vọng rất nhiều.
không có người cha người mẹ nào lại lỡ nhẫn tâm vứt bỏ con mình cho dù nó có làm sai. nhưng hai vợ chồng ông đều đã hiều ra rất nhiều chuyện. họ mong rằng sau chuyện này thì con trai họ sẽ biết hối hận vì những thứ mà mình đã gây ra. Sẽ đi tìm vợ và con để bắt đầu lại...
Đánh kẻ chạy đi chứ không ai đánh người chạy lại. Cho dù là ai thì cũng nên cho cơ hội để sửa chữa lỗi lầm.
Nhưng đó chỉ là suy nghĩ của họ. vì họ là bố là mẹ nên họ sẵn sàng tha thứ cho con mình.. Còn đối với người khác thì đó là điều không hề dễ. Nếu như chỉ cần nói một câu xin lỗi là giải quyết được hết tất cả thì dễ dàng cho kẻ ác quá. Tất cả đều sẽ phải trả giá cho những hành động của mình..
Con trai họ cũng vậy, cần phải có một bản án thật thích đáng để anh ta nhận ra rằng anh ta đã gây ra một tội rất nghiêm trọng. Hơn nữa anh ta không chỉ làm hại một người mà là rất nhiều người...
Ai biết được có bao nhiêu hệ lụy về sau, có bao nhiêu người đang chết dần chết mòn vì những chất độc hại trong số bánh kẹo, thực phẩm mà anh ta tiêu thụ ra thị trường...
Dù anh ta có ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-thu-ke-phan-boi/1404706/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.