Nam Thiên môn, trọng binh gác, không còn cảnh thần tiên thảnh thơi cỡi mây qua lại mà chỉ có thiên binh thiên tướng lui tới, thần sắc vội vàng.
Kim Dao cung, Thanh Viễn điện, chính là nơi A Ly phá hủy đã được Tịnh Vũ cho xây dựng lại. Lúc này cửa điện đóng chặt, trong điện truyền ra tiếng rên rỉ đứg quãng của nữ nhân.
Trên giường lớn, quang ảnh hỗn loạn,hai thân người trần truồng đang quấn chặt lấy nhau, triền miên không dứt, cảnh xuân kiều diễm. Tô Phù Phog nằm ngửa, hai má đỏ bừng, ánh mắt mê ly nhìn Tịnh Vũ đang nằm trên thân nàng, hai tay siết chặt vòng eo của hắn. Thân thể của nàng nâng lên hạ xuống, bầu ngực trắng tròn rung động không ngừng.
Trên mặt đất là một bộ khôi giáp màu bạc, bên cạnh còn có quần lụa mỏng màu đen, thấp thoáng là cái yếm hồng…
Nhìn kỹ sẽ thấy dòng khí trong phòng bắt đầu khởi đồng, vô số điểm sáng quay quanh giường, những điểm sáng này như có sự điều khiển, từ từ tiến vào trong cơ thể Tịnh Vũ.
Lát sau đã nghe Tô Phù Phong rên lên, toàn thân run rẩy, ngồi bật dậy, mỗi tấc da thịt đều lộ ra ngoài không bỏ sót. Tịnh Vũ ngửa đầu thở dài một hơi, hai tay dang ra, khôi giáp đã nhanh chóng bay tới, trùm lên người hắn, vẻ mặt lạnh lùng biến mất dưới mũ giáp bạc.
Không thèm để ý tới Tô Phù Phong đang sức cùng lực kiệt, lại càng không chút thương hương tiếc ngọc, Tịnh Vũ thậm chí cũng không thèm liếc mắt nhìn Tô Phù Phong một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-thu-hoan-luong-ky/2002293/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.