“A Ly...”
“Tỉnh tỉnh... A Ly...”
…
Trong lúc ngủ mơ, A Ly mơ hồ nghe được có thanh âm khàn khàn gọi nàng, y như ma âm làm loạn tai.
Chép chép miệng, A Ly không tình nguyện mở mắt, thấy Thiên Quân đang đứng bên ngoài vách tường đá.
“Lão đầu! Ngươi đây là có ý gì? Thương hại ta sao? Bớt phí sức đi, ngươi đường đường là Thiên Quân bộn bề công việc, sao lại nhàn rỗi tới chỗ ta du ngoạn, mắc công bị lây xui xẻo a” khẩu khí của A Ly rất không tốt, bọn hắn muốn cái gì? Cứ năm ba ngày lại có người đến chỗ nàng, coi nàng là con khỉ làm xiếc sao? Muốn ngủ một giấc cũng không được.
Thiên Quân dáng người trung bình, áo bào trắng tung bay trong gió, tiên khí mạnh mẽ bao quanh thân nên dù ở dưới đáy hồ cũng không bị dính một giọt nước nào. Hắn không để ý tới những gì A Ly nói, chỉ khom lưng, ung dung nhìn nàng. Đã tới mức này mà vẫn còn quật cường như thế, nếu thật sự đợi đến lúc nàng ăn năn hối lỗi e là lúc đó trời đất cũng bị hủy diệt.
Nhìn biểu tình của Thiên Quân, A Ly ngẩn người, biểu tình của hắn rất quen, giống như nàng đã thấy ở đâu, hình như là trên mặt của Minh Chiêu. Cẩn thận nhìn kỹ thì thấy Thiên Quân có đôi mắt rất giống Minh Chiêu, đều là mắt hoa đào chỉ khác là quanh mắt Thiên Quân đã có một đống nếp nhăn.
“A Ly, bổn tọa hôm nay không phải nhàn rỗi không có việc gì làm…ách…” Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-thu-hoan-luong-ky/2002246/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.