Tiên đồng Chư Tử gần đây rất buồn bực bởi vì A Ly vốn yêu gà nướng như mạng giờ lại không thèm ngó ngàng đến nữa, cả ngày cứ nằm trong cái ổ nhỏ buồn bực không vui, Cốc Nhiễm tiên quân cũng cả ngày mặt lạnh, sớm đi tối về, không thèm nhìn tới A Ly. Tình huống này bắt đầu xảy ra từ khi Cốc Nhiễm tiên quân và A Ly từ Nguyên Thiên điện quay về. Chúng tiên nô đoàn rằng hai người bọn họ đang giận nhau, nếu không thì chắc do Cốc Nhiễm tiên quân vì bận rộn tổ chức hôn lễ nên không rảnh để ý tới A Ly, vì thế nàng mới buồn bực.
Hôm nay, Cốc Nhiễm cũng mới sáng sớm đã ra ngoài, mà Tịnh Vũ hết hạn bị phạt cũng từ thiên đỉnh điểm trở về, kỳ lạ là hắn không về phủ mà lập tức tới Thiên Vi cung tìm A Ly. Sau khi nhìn thấy Tịnh Vũ thì tâm tình của A Ly dường như tốt hơn, rốt cuộc cũng rời khỏi cái ổ nhỏ của mình.
Trong Thiên Vi cung vang lên một giọng nữ thánh thót như chim hoàng oanh
“Tịnh Vũ, ta muốn xem tuyết rơi, ta muốn xem bông tuyết bay đầy trời”
“Được”
Thanh âm vang lên, trong Thiên Vi cung liền có rất nhiều bông tuyết bay bay, thiên cung vĩnh viễn ban ngày, ánh nắng lúc nào cũng dịu nhẹ, gió xuân lúc nào cũng thổi hây hây. Cho nên ở thiên giới, trừ khi là dùng pháp lực nếu không không thể nào thấy cảnh tuyết rơi
Tịnh Vũ tay trái ôm A Ly, tay phải giơ lên, đầu ngón tay lấp lánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-thu-hoan-luong-ky/2002182/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.