Mùa Thu, thứ năm, trường chuyên Thanh Tú.
"Ngọc này, mày có người yêu chưa?" Bạn cùng bàn với tôi tên Khôi bỗng quay sang hỏi tôi một cách đầy kì lạ và câu hỏi của nó cũng kì lạ không kèm.
Sự chú ý của tôi đang đặt ở cuốn sách "Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh" của Nguyễn Nhật Ánh bị câu hỏi của cậu ta làm cho giật mình. Tôi đảo mắt nhìn cậu ta rồi sắp xếp từ ngữ nào để trả lời câu hỏi của cậu ta.
"Hm... nếu kiến thức có thật thì đó là người yêu của tao." Tôi đã suýt không giữ được mồm mà thốt ra tên người chồng Shoto ngay tại giây phút này. Nhưng câu hỏi của cậu ta về người yêu nên ừ... kiến thức sẽ là người yêu của tôi.
"..." Vãi cả l**.
Ánh mắt của Khôi nhìn tôi bỗng trở nên kì lạ, nó giống thế nào nhỉ? À chắc là kiểu ba phần thất vọng và bẩy phần không cam lòng, tôi cảm thấy khá giống ánh mắt của nam chính tổng tài bá đạo dành cho người yêu bé nhỏ, ý tôi là biểu đồ hình quạt.
Tôi cảm thấy khá thắc mắc khi mọi người dù ở xa hay ở gần điều đang đặt sự chú ý của họ lên tôi một cách khá bất thường. Cái sự mà họ nhìn và thì thầm to nhỏ khá giống như bàn luận suy nghĩ liệu mình có nên hay không. Và tôi không biết vần đề nên hay không đó là gì? Điều này làm tôi khá tò mò nhưng nếu hỏi thì chưa chắc họ sẽ trả lời nên lựa chọn an toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-thai-xanh/2836449/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.