A hoàn trang điểm cho ta.
Ta vẫn chưa quen với cơ thể này, ngồi trước gương đồng ngắm dung nhan của mình bây giờ ta cũng cảm thấy lạ lẫm. Trước kia ta đã từng rất oán hận gương mặt ấy, nhưng bây giờ ta lại thấy nó tuyệt đẹp, nhẹ nhàng thanh thoát tựa mây bay.
Nếu như không tính việc “ta” cho người hành hạ nàng ta, khiến nàng ta trên mình vết thương còn chưa lành, thì cơ thể này có thể xem là hoàn mỹ không tì vết.
Dung nhan của tiểu thư khuê các.
Khi tiểu thư các người được học cầm kỳ thi họa, thì bọn ta phải ở trong nhà bếp nhóm lửa nấu cơm. Khi các người được ăn sung mặc sướng, thì bọn ta phải ăn đói mặc rét. Khi các người được tắm rửa xinh đẹp, thì bọn ta phải oằn mình làm những công việc nặng nhọc, đầu ngón tay lạnh cóng…
A hoàn tán thưởng: “Thiếu phu nhân, người xem người mới đẹp làm sao.”
Ta thờ ơ liếc mắt nhìn nàng ta qua tấm gương đồng.
Có lẽ vì ta vẫn chưa thoát ra khỏi thế giới của Bạch Ngân, a hoàn kia sợ hãi lập tức im bặt. Ngay sau đó, lại có a hoàn khác bưng bát thuốc đi vào, “Thưa thiếu phu nhân, đã đến giờ người phải dùng thuốc rồi ạ.”
Ta đứng dậy trở về giường, “Để đó đi.”
Hai a hoàn liếc nhìn nhau, bưng bát thuốc nói: “Thưa thiếu phu nhân, vì nghĩ cho sức khỏe của người, người nên uống một chút thuốc đi ạ. Bằng không thiếu gia sẽ rất lo lắng.”
Nàng ta bưng bát thuốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-ta-kiep-nay/2886182/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.