Sau khi làm hòa với Hoàng thượng, đại công thần đầu tiên ta cần tạ ơn là Bùi công công. Dùng tiền không phải cách hay, may mà Hà An lăn lộn trong triều cũng có chút khởi sắc, vốn dĩ người như hắn nên ở trong triều mới có thể phát huy hết tài năng của bản thân.
Ta được biết Bùi công công có một người cháu trai bên ngoài cung, Hà An liền thu nạp tên đó làm thuộc hạ để hành sự, gắng sức giao hảo, nay đã là “bạn ăn bạn chơi” giao tình rất tốt, cùng nhau uống rượu chơi gái hết sức vui vẻ.
Mặt trời chiều khuất bóng đằng Tây, Bùi công công tiễn ta một đoạn đường, cuối cùng dừng lại, hành lễ với ta: “Điệt nhi của gia gia báo tin tới, nói rằng biểu huynh của nương nương luôn quan tâm chăm sóc nó, quả là làm phiền nương nương rồi.”
Ta lập tức đáp: “Công công khách khí quá, làm người cần hiểu rõ đạo lý ‘nhận ơn một, trả ơn mười’. Bùi công công giúp bản cung chuyện lớn như vậy, bản cung cũng nên đáp trả chút thành ý chứ? Vả lại, biểu huynh của bản cung và điệt nhi của công công hẳn rất hợp nhau.”
Bùi công công cúi đầu mỉm cười, là nụ cười hết sức ung dung bình thản.
Năm tháng gió sương in hằn thành những nếp nhăn trên khuôn mặt ông ta, duy chỉ có đôi mắt kia vẫn nhìn thấu thế sự một cách thành thục và lão luyện. Ông ta hiểu, ta cũng hiểu, rằng ta thậm chí chưa hẳn đã đủ khả năng làm đối thủ của ông ta.
Nhưng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-ta-kiep-nay/2886165/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.