Chỉ có đúng năm người rõ hành tung của ta, đó là Tiểu Ngư, Liên Ty, Nhã Phương, Lan Đệ, và một tiểu thái giám đánh xe.
Tiểu thái giám kia ta gọi đến tức thời, không thể thông báo ngay cho người khác biết hành tung của ta. Trừ Tiểu Ngư và Liên Ty ra, hai người còn lại chính là Nhã Phương và Lan Đệ.
Nhã Phương, Lan Đệ đều là cung nữ được phân đến cung này sau khi ta đến đây. Nhã Phương là cung nữ hầu hạ bên cạnh ta, Lan Đệ thì chỉ quản lý mấy chuyện chăn đệm và dọn dẹp phòng. Lúc này, hai người bọn chúng đều đang quỳ trước mặt. Quỳ càng lâu, chúng càng thêm hoảng. Giống như nước, từ từ mới có thể đun cạn, từ từ mới có thể bay hơi, ta cũng từ từ hong khô bọn chúng.
Ta uống một ngụm trà, thấy giờ cũng được khá lâu rồi, ta mới lên tiếng hỏi: “Hẳn các ngươi cũng biết lần này bản cung gọi mình đến có chuyện gì?”
Nhã Phương và Lan Đệ dập đầu liên tục: “Xin nương nương phán xét anh minh, nô tì tuyệt đối không để lộ chút hành tung của nương nương.”
“Ồ, không phải các ngươi tiết lộ, vậy lẽ nào bản cung tự mình nói với Hà chiêu nghi ư?”
“Nương nương tha tội, nương nương tha tội.”
Hai người bọn chúng úp đôi tay trên mặt đất, đầu cúi ép sâu giữa hai bàn tay, đều mang dáng vẻ thần phục, nhưng lại không nhìn ra sắc thái cụ thể nào.
Ta nói: “Nếu hai ngươi không ai chịu thừa nhận, vậy cũng được thôi, bản cung cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-ta-kiep-nay/2886160/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.