Lê Dương nghiến răng, "Anh cố tình?"
Giọng Thiệu Nhất mang theo ý cười, "Thôi không trêu em nữa, cúp đây."
Lê Dương "Ừ" một tiếng, nghĩ thầm, thì ra là trêu mình......
Khụ.
Cúp điện thoại, cậu nhìn thấy tin nhắn của Thiệu Nhất.
【. 】 Rất điên.
【. 】[ cao thâm khó đoán /jpg]
Lê Dương nhìn cái meme đó mà cười cả buổi.
Cười xong lại nghĩ tình yêu đúng là kéo tụt chỉ số thông minh.
Cậu đi ra ngoài, phát hiện hai con ma men vẫn đang ngủ vắt lưỡi, tư thế không hề thay đổi, cứ như bị đánh ngất rồi.
Bởi vừa được nói chuyện điện thoại với bạn trai, tâm trạng Lê Dương rất phấn khởi, quyết định làm việc tốt đi mua đồ ăn cho hai đứa này.
Cậu đút tay túi quần dạo lòng vòng ngoài khách sạn, phát hiện quanh đây vậy mà không có quán ăn sáng.
Quá không khoa học, người dân ở đây không có đầu óc kinh doanh sao.
Nhưng mà đã giờ này, hình như cũng chẳng còn quán ăn sáng nào mở cửa nữa......
Cậu chỉ có thể tiếp tục đi về phía trước, quanh cầu Tây có nhiều hàng quán hơn, giữa trưa vẫn chưa đóng cửa, nào là sữa đậu bánh bao bánh quẩy......
Điểm danh vài món là thấy đói bụng.
Đi thêm vài bước, cậu nhìn thấy một tiệm bán cháo gạo kê.
Giữa nùi bảng hiệu chiên xào dầu mỡ, cháo gạo kê nhà này trông tươi mát hẳn lên.
Vốn cậu không thích ăn cháo, bất kể sáng trưa chiều tối, nhưng hôm nay bỗng dưng lại đặc biệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-sua-vi-em/2109727/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.