Khi kì nghỉ đông sắp hết, Lê Chí Minh và Trần Uyển rốt cuộc cũng ly hôn.
Lê Dương không biết mẹ mình và cái ông họ Lương có phải sắp cưới nhau không, dù sao dạo này tâm trạng của mẹ thật sự rất tốt, suốt ngày đăng bài trong vòng bạn bè.
Cậu không định cản trở, đương nhiên cũng không định khách sáo nói câu chúc mừng.
Nói câu đấy chẳng phải thiếu tinh tế lắm sao.
Thời gian Lê Chí Minh về nhà càng hiếm, sau khi ly hôn liền không thấy bóng dáng đâu nữa.
Không phải nghe bố mình lầm bầm lải nhải, Lê Dương cảm thấy rất thanh tịnh.
Bước vào kì mới tất cả đều béo lên một vòng, đặc biệt là bạn mập.
“Lê ca, thật hâm mộ mày, ăn mà không mập!” Bạn mập ghé lên bàn Lê Dương thê lương rên rẩm.
“Đấy là vì tao không ăn nhiều.” Lê Dương đang tìm một tập đề, lục hộc bàn hết nửa ngày.
Bạn mập tò mò châu đầu xem: “Tìm gì đó Lê ca?”
Lê Dương nhíu mày, “Đồ.”
“…… Đồ gì?”
Lê Dương hếch cằm với bạn cùng bàn, “Ông có thấy tập đề của tôi không?”
Bạn cùng bàn đẩy đẩy mắt kính, “Không thấy.”
Lê Dương tặc lưỡi, dựa lưng vào ghế, nhíu mày nhớ xem mình vứt tập đề Diệp Dụ đưa ở đâu.
Lê Dương thở dài, đứng dậy đi tìm Diệp Dụ, tính xin một tập đề khác.
Bạn mập sờ đầu, không rõ nguyên do.
Trong văn phòng.
“Không thấy đề đâu?” Diệp Dụ dừng một chút, “Nhưng tập đề đó thầy chỉ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-sua-vi-em/2109714/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.