Cốc trà sữa thứ ba mươi ba: Đều là tao sai. Ánh trăng chọc hoạ.
-----------------------
Lê Dương ngủ hai đêm ở nhà Thiệu Nhất, ban ngày thì nằm chơi game trong tiệm anh.
Ngày nào cũng làm con cá ướp muối, ướp đến mặn chát.
Chỉ có khi nào khách đông lắm mới chủ động đứng lên đỡ đần người ta.
Hứa Kha lại tới thêm lần nữa, vẫn điệu cười tủm tỉm, vẫn ung dung xoát độ tồn tại, vẫn xin WeChat để rồi bị chối từ.
Ba ngày trôi qua, Lê Dương trở về trường học.
Lão Tiêu hồ hởi đón chào lúc cậu bước vào lớp, “Ây da đến rồi! Mau vào chỗ đi!”
Lê Dương đã gỡ băng gạc che kín đầu, chỉ còn dán ở chỗ vết thương.
Nhưng cậu vẫn đội mũ, chút băng gạc ấy cũng không để lộ.
Lần này không phải do gánh nặng thần tượng gì đó, mà chính lão Tiêu dặn cậu đừng để ai biết chuyện mình bị thương.
Trên người bọn Tô Ngang cũng có thương tích, cũng được lão Tiêu dặn dò như vậy.
Tuy rằng sự tình có nguyên nhân, bọn họ có thể xem như hăng hái làm việc tốt, nhưng nói sao cũng là đập lộn ở quán bar với đám lưu manh, lan truyền ra thì nghe rất dở.
Lão Tiêu là lo đám nhóc bị ghi sổ.
Nhưng lão Tiêu giúp bọn họ giấu, tự bọn họ giữ kín như bưng, cũng không ngăn nổi kẻ cố ý bôi nhọ.
Ngày hôm sau, trên Tieba trường xuất hiện một video từ tài khoản nặc danh.
Tiêu đề rất chi bắt mắt: Lê Dương khối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-sua-vi-em/2109693/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.