Cốc trà sữa thứ mười: Mỗi người có một cách sống riêng.
----------------------
Ngày hôm sau, Lê Dương tới sân vận động, phát hiện ngoại trừ mình và Nhạc Đông, tất cả đều đã đông đủ, đang đứng khởi động rồi.
“……”
Bọn này sao chăm thế nhỉ.
Hồ Phi đập bóng, hô về phía Lê Dương: “Anh Lê! Bên này!”
Lê Dương đi qua, hỏi: “Nhạc ma đầu đâu?”
Hồ Phi: “Vừa nãy có tới, còn hỏi mày đâu. Hình như là có chút việc, bảo bọn mình tự tập trước.”
Lê Dương thay đồ tập trở ra, không thấy bóng dáng Tô Ngang bèn thuận miệng hỏi một câu.
Hồ Phi vừa định đáp, một người khác trong đội là Liêu Trí Tùng liền xen vào cười gian: “Nhìn bên kia xem.”
Lê Dương và Hồ Phi đồng loạt nhìn sang, trong một góc sân bóng rổ có hai người đang đứng. Là Tô Ngang mặc bộ đồ bóng rổ màu đỏ và cô bé Nguỵ Vi cúi đầu không biết đang nói gì. Kiểu xinh của Ngụy Vi là kiểu lạnh lùng, tính tình thì như ngự tỷ, giờ phút này đang rũ mi đứng cạnh Tô Ngang, thoạt nhìn đúng là trai tài gái sắc.
Hồ Phi: “Chậc chậc chậc!”
Liêu Trí Tùng: “Chậc chậc chậc chậc!”
Lê Dương nhướng mày: “Hai bọn nó sao vậy?”
Liêu Trí Tùng nhún vai, “Ai biết.”
Tô Ngang cùng Ngụy Vi nói chuyện xong, Ngụy Vi xoay người rời khỏi sân bóng rổ. Lúc Tô Ngang trở vào, có mấy tên cười gian ơi là gian.
Hồ Phi khoác vai Tô Ngang: “Không ngờ nha bro!”
“Mày với Nguỵ Vi là sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-sua-vi-em/2109670/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.