Cốc trà sữa thứ bảy: Dáng vẻ cười rộ.
----------------------
Thiệu Nhất ngắm nụ cười của Lê Dương, cảm thấy cậu bé này cười lên trông hiền hoà bất ngờ.
Nhạc Nhạc dùng lực xoay đĩa thành cái dạng mẹ cha nhận không ra.
Kim xoay từ từ chậm dần, nhích từng chút từng chút một...... Tất cả mọi người hồi hộp theo dõi nó nhích gần đến phần màu đỏ. Màu của giải nhất. Ngay bên dưới là màu xanh lá - Cảm ơn đã tham gia.
Nhạc Nhạc cảm thấy bản thân lúc viết thư tình bị thầy giáo bắt được cũng không căng thẳng đến vậy.
Nhưng mà...... Kim xoay thật sự rất trêu ngươi, dừng ngay tại vị trí giữa xanh và đỏ!
Nhạc Nhạc trợn mắt, há hốc mồm, uất hận khôn nguôi mà hổn hển thở.
Ông chủ nhẹ nhàng thở phào, tiếp tục cười điệu phật Di Lặc.
Nhạc Nhạc vẻ mặt đưa đám nhìn anh cả anh hai của mình: "Như này tính là gì đây?"
Lê Dương buông tay.
Thiệu Nhất nhìn tâm đĩa, đột nhiên nói: "Lại nhích."
Nhạc Nhạc quay đầu nhìn, lập tức "A a a a" lên. Ông chủ khổ đại cừu thâm, trừng đĩa xoay muốn thủng ra cái lỗ.
Cuối cùng bạn nhỏ Nhạc Nhạc ngốc nghếch hí hửng ôm ba cái mô hình về nhà.
Nhóc muốn cho anh cả một cái, nhưng anh cả không cần, nhóc nghĩ nghĩ, cho anh hai thì sao? Kết quả anh hai cũng chẳng thèm. Nhưng hiện tại đang nghỉ hè, tính đến lúc vào học còn rất lâu, muốn tìm ai đó khoe khoang cũng không có.
Hầy.
Sau khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-sua-vi-em/2109667/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.