Cốc trà sữa thứ nhất: Chủ quán, bán hàng đi.
- -----------------------
"Tại sao hả? Tại sao? Còn có gì cô chưa tra hỏi nữa không hả?"
"Anh la lối cái gì?! Om sòm cái gì? Anh đừng tưởng tôi không biết......"
"Tôi thế nào? Có bản lĩnh cô..."
"Phanh!" một tiếng, Lê Dương lạnh lùng sập cửa.
Giữa đôi mày nhíu chặt rõ rệt khí chất thiếu niên, cậu khép mắt, thở dài.
- - yên rồi.
Lê Dương đi vào thang máy, một cục bông trắng ríu rít nhảy nhót theo đuôi. Lê Dương nhíu mày, thấp giọng nói: "Mao Đản*, quay về."
* Mao Đản - "Mao" là lông, "đản" là trứng - trứng lông. Nhưng tra từ này trên baidu ra trứng lộn các bạn ạ.
"Gâu!"
Nhớ tới cánh cửa bị bản thân đóng sập, hai người trong nhà hẳn sẽ chẳng thèm mở cửa cho chó của cậu, Lê Dương bực bội tặc lưỡi.
Cậu cúi người bế con chó lên, đi xuống tầng dưới ấn chuông cửa.
Cửa mở rất nhanh, một cậu nhóc thò đầu ra, mắt sáng lấp lánh, "A, là anh Tiểu Lê!"
Vừa dứt lời, trong phòng liền truyền ra giọng nói: "Là Tiểu Lê sao? Nhạc Nhạc, mau mời anh Tiểu Lê vào nhà!"
"Không cần đâu bà Vương, con sang gửi chó thôi ạ!" Lê Dương giương giọng đáp, lại nghe bà Vương bảo Nhạc Nhạc, "Nhạc Nhạc mau lấy nước cho anh Tiểu Lê của con đi!" Nhạc Nhạc hấp tấp chạy vào phòng, lấy cho Lê Dương một lon Coca. Lê Dương cảm ơn, sau đó cúi xuống xoa đầu Nhạc Nhạc, rồi lại xoa đầu Mao Đản, "Nhạc Nhạc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-sua-vi-em/2109661/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.