Lúc Giang Tứ tìm đến cửa, tôi đang xếp gỗ trong thư viện. Anh rất hiếm khi đến thư viện, lần này đến đây, anh đã thu hút được rất nhiều sự chú ý.
Giang Tứ kéo ghế ngồi xuống bên cạnh tôi, ánh mắt dừng lại trên điện thoại di động của tôi: “Sao không trả lời tin nhắn?”
Anh vừa dứt lời, cái mô hình gỗ được tôi cẩn thận sắp xếp đã đổ ập xuống.
Tôi hỏi một câu không đầu không đuôi: “Giang Tứ, còn một tuần nữa là đến một tháng rồi nhỉ?”
“Ừ, vào cuối tuần chúng ta sẽ quay video, đồ cặp cho các cặp đôi đã được đưa đến.”
Tôi cúi đầu không nói gì, nhặt các khối gỗ lên để trên bàn. Thấy vậy, anh cũng giúp tôi nhặt chúng lên, động tác của anh rất nhanh nhẹn, chỉ cần nhặt hai ba lần là đã xong rồi, bây giờ tôi chỉ cần xếp nó lại nữa thôi.
Sự hứng thú trước đó đã bị giảm sút, tôi tiếp tục nói thêm một câu: “Anh biết kích cỡ của em à?”
Nghe thấy vậy, anh mỉm cười và trêu chọc tôi: “Đã ôm biết bao nhiêu lần rồi chứ? Nếu còn không biết kích cỡ thì sao được gọi là bạn trai?”
Tôi gật đầu: “Đúng vậy, những cái này nhìn bề ngoài là có thể dễ dàng đoán được. Giang Tứ, anh có bao giờ nghĩ rằng thật ra em không giống như những gì anh thấy không?”
Mục đích của tôi không trong sáng, tôi vẫn luôn lợi dụng anh.
“Không sao đâu, không có ai là hoàn hảo cả, có thể yếu đuối mỏng manh mà…”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-nu-vo-liem-si/2897470/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.