Không biết ba bạn cùng phòng của Giang Tứ đã ngồi xổm ở cầu thang nhìn bao lâu rồi, đang ôm chầm lấy nhau cầm khăn giấy lau nước mắt. Cuối cùng tôi lúng túng bảo bọn họ kéo Giang Tứ ra, mới yên tâm quay về ký túc xá.
Nhưng trên đường đi, trong đầu tôi đều là hình ảnh Giang Tứ khóc lóc, trái tim vẫn duy trì trạng thái pháo hoa nổ tung ngừng lại trên bầu trời. Hóa ra dấu hiệu tim đập hẫng một nhịp thật sự không phải nói dối.
Tôi mất ngủ cả đêm, diễn đàn lại bùng nổ rồi. Thì ra trên confession đăng một đoạn video. Giang Tứ giống như chó con bị vứt bỏ, ôm lấy eo tôi khóc đến mức xé ruột xé gan.
Vốn dĩ anh vùi đầu ở hõm vai tôi hoàn toàn không thể nhìn thấy mặt, nhưng bất đắc dĩ là lúc bị bạn cùng phòng đưa về, đôi mắt đỏ hoe, đi một bước ngoái đầu lại ba lần, cuối cùng lại chạy tới ôm tôi vào lòng, như thể sẽ không còn gặp lại tôi nữa.
Lúc bạn cùng phòng nói cho tôi biết tin tức này, cô ấy đã ngạc nhiên đến mức không thua kém gì bình luận bên dưới.
“Mẹ kiếp! Đường Đường, không ngờ Giang Tứ lại là tên cuồng yêu? Ha ha ha!”
Cô ấy ngạc nhiên xong thì cười đến mức không khép được mồm, cuối cùng lại ôm chầm lấy tôi.
“Cục cưng, xem ra Giang Tứ thật sự rất thích cậu đó.”
“Ôi chao, đều tại mình đã trách nhầm anh ta, mình đáng chết mà.”
Tôi cũng đáng chết.
Cả đêm mất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-nu-vo-liem-si/2897460/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.