Niệm Mị ngựa quen đường cũ đi vào trong mật thất của biệt thự, thấy Ngũ Lộ tóc tai tán loạn, thần trí không rõ. Trên khóe môi cô ta còn vương thứ chất lỏng khả nghi, ánh mắt vẩn đục.
Thật không biết Trương Chiếu Thiên đã làm gì với Ngũ Lộ, mà lại tra tấn cô ta thành ra thế này!
Nhìn thấy tình huống như vậy, Niệm Mị cảm thấy chính mình cũng không cần thiết lại tra tấn Ngũ Lộ, vì thế trực tiếp sảng khoái cho cô ta một cái giải thoát, sau đó rời đi!
Thời điểm Trương Chiếu Thiên tỉnh dậy đã không biết là qua bao lâu, thân thể hắn bị đè ép, xung quanh bốn phía tối đen như mực, một loại mùi vị hôi thối thuộc về lông của động vật quanh quẩn xung quanh hắn.
Mày hắn nhíu lại, muốn mở miệng ra nói chuyện liền nghênh đón một trận ghê tởm tanh hôi, dạ dày như sông cuộn biển gầm.
"Ọe!"
Trương chiếu thiên nôn khan thanh, sau đó một đôi mắt xanh mượt bỗng nhiên liền mở.
Hai mắt hắn trợn to nhìn lại...
"Á!" Một loạt tiếng kêu thảm thiết truyền đến.
Niệm Mị đứng ở bên ngoài ổ chó, lẳng lặng nghe tiếng kêu thảm thiết truyền đến từ trong đó. Thanh âm dần dần nhỏ đi cho đến khi từ từ biến mất thì cô mới rời đi.
Lần nữa Trương Chiếu Thiên tỉnh lại đã là ở trong bệnh viện. Khuôn mặt hắn mơ mơ hồ, cực kì làm cho người ta sợ hãi.
Hắn là bị chính đàn em của mình phát hiện, nghe tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-nu-tien-cong/3327864/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.