Niệm Mị ngẩng đầu nhìn phòng gạch cao trên lầu bốn, cũng không hoa lệ gì mấy, rất giản dị đơn sơ.
Hiện tại quân công cao nhất ở nơi này mới có tám trăm, nên có thể tưởng tượng được rằng quân công rất khó kiếm, chỉ đổi một cái phòng đơn trong ký túc xá liền cần đến một trăm quân công. Trình độ hố người như vậy…
Cô thích!
Niệm Mị gật gật đầu, tỏ vẻ mình đã sáng tỏ.
“Lúc nãy ở trước cổng trường tôi nghe nói tôi sẽ có mười quân công đúng không?”
“Không sai!”
“Vậy tôi muốn ở lầu hai!”
Trên khuôn mặt liệt của người đàn ông nhiễm chút khinh thường, lạnh lùng nói một câu.
“Có thể, tuy nhiên ở trong trường học, ăn ở cũng đều phải dùng quân công tới đổi!”
Niệm Mị ôn hòa tươi cười không đổi, biết là người đàn ông có bề ngoài lãnh khốc này là đang tốt bụng nhắc nhở cô, chỉ là cô không cần!
“Cảm ơn!”
Niệm Mị lễ phép nói cảm ơn rồi nhấc chân đi lên trên lầu.
Toàn bộ khóa mười hiện tại chỉ có một mình Niệm Mị, mỗi ngày cô ở trong trường quân đội hết ăn ngủ, rồi lại ngủ ăn sinh hoạt.
Thỉnh thoảng cô cũng sẽ ra ngoài đi dạo, tìm hiểu tường tận hết những quy tắc trong trường quân đội Huyền Hoàng.
Ăn một cái màn thầu thịt cộng cháo trắng một quân công, ăn một chén cơm thêm hai miếng ăn sáng hai quân công.
Một bao bột giặt một quân công, một miếng mặt nạ năm quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-nu-tien-cong/3327837/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.