"Mạch Phỉ?" Vu phi nhìn Niệm Mị nằm trên mặt đất, bỗng nhiên cười.
"Ha ha! Không nghĩ tới ngươi cũng có ngày lại rơi xuống loại tình trạng này!"
Mê Ý ngồi bên cạnh cửa, nghe thấy giọng nói của Vu phi liền chậm rãi mở mắt ra.
Vu phi mang theo năm sáu cung nữ, trực tiếp bỏ qua Mê Ý mà đi về phía Niệm Mị.
"Các ngươi muốn làm gì?" Mê Ý đứng lên, chân ngồi lâu quá cho chút tê, làm bước chân của nàng ấy có chút lảo đảo.
"Cút ngay!" Một cung nữ trực tiếp xô đẩy Mê Ý.
"Nương nương! Nương nương mau chạy đi!"
Mê Ý bị đẩy trên mặt đất, một bên bò dậy, một bên gọi Niệm Mị.
Nhưng mà Niệm Mị lại không có phản ứng, câu lấy khóe miệng giống như đang nói nàng đang mơ một giấc mơ đẹp.
"Ngăn nàng ta lại cho ta!" Vu phi ra lệnh một tiếng.
Hai cung nữ giữ tay Mê Ý lại, một người đá vào đầu gối Mê Ý, khiến nàng quỳ xuống.
Bốn cung nữ còn lại thì đi về phía Niệm Mị.
"Từ từ!" Vu phi gọi cung nữ đang tiến về phía trước lại.
Cung nữ dừng lại bước chân, thắc mắc nhìn về phía Vu phi.
"Không đúng! Sao nàng ta còn chưa tỉnh?"
Vu phi nói làm Mê Ý cũng ngừng giãy giụa, tất cả mọi người nhìn sang Niệm Mị.
Một cung nữ lớn tuổi chậm rãi đi đến bên cạnh Niệm Mị, thật cẩn thận vươn tay để tới trước chóp mũi Niệm Mị.
"Á!" Cung nữ bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-nu-tien-cong/3327807/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.