Niệm Mị ngẩng đầu, làm lơ Lăng Trạch, xới một chén cơm đưa cho Mộc Duyệt Nhi nói: "Ăn cơm đi!"
Mộc Duyệt Nhi cười tiếp nhận, đây vẫn là lần đầu tiên có người xới cơm cho cô ấy, có một loại cảm giác ngọt ngào nảy sinh ở trong lòng.
Lăng Trạch nhìn Niệm Mị, sắc mặt rất khó nhìn.
Thật sự là Giản Diệp Ni, ở trước mặt vị hôn thê của mình nói mình độc thân, còn đi dụ dỗ cô gái khác, luôn có một loại cảm giác bị người bắt gian trên giường, có chút không thoải mái.
Đặc biệt là khi nhìn thấy Niệm Mị một bộ dáng chuyện không liên quan đến mình, trong lòng càng không thoải mái.
"Diệp Ni? Sao cô lại không mặc màu hồng phấn mà mình thích nữa?"
Niệm Mị lạnh lùng nhìn hắn một cái nói: "Bạn học, tôi quen biết cậu à?"
"Diệp Ni, Tôi là Lăng Trạch!"
Lăng trạch có chút không vừa lòng, không phải vị hôn thê này của mình rất thích mình sao? Làm sao mà lại không quen biết mình chứ?
Niệm Mị ăn cơm của mình, không có nhìn lại Lăng Trạch.
"Lăng Trạch? Không quen biết!"
Lăng Trạch nhíu chặt mày, bỗng nhiên duỗi tay bắt lấy tay đang cầm chén của Niệm Mị.
"Bang!"
Chén rớt trên mặt đất, rơi vỡ bể nát.
Người chung quanh đều tò mò nhìn lại nơi này.
Niệm Mị đứng lên lạnh lùng nhìn Lăng Trạch.
"Vị bạn học này, cậu có thể không ăn cơm, nhưng phiền cậu đừng quấy rầy tôi ăn cơm có được không? Lãng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-nu-tien-cong/3327787/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.