Bởi vì Niệm Mị không thấy rõ mặt nam sinh, mà phẫu thuật đang tiến hành nên hiệu trưởng cũng không thể nhìn thấy nam sinh, chỉ có thể ngồi chờ như vậy.
Không liên lạc được với phụ huynh, hết thảy chỉ có thể yên lặng theo dõi.
Phẫu thuật tiến hành trong một giờ, đèn trong phòng cấp cứu tắt đi, bác sĩ bên trong lần lượt đi ra.
Niệm Mị và hiệu trưởng cùng nhau tiến đến.
"Bác sĩ, thế nào rồi?"
Một nữ bác sĩ gỡ khẩu trang xuống nói: "Làn da bên ngoài của bệnh nhân tổn thương nghiêm trọng, tính mạng không có gì nguy hiểm, nhưng hủy dung là nhất định!"
Hiệu trưởng thở dài nhẹ nhõm một hơi nói: "Tôi đây hiện tại có thể đi nhìn em ấy không?"
"Hiện tại thì không được, ngày mai lại đến! Tuy rằng bệnh nhân đã thoát khỏi nguy hiểm, nhưng vẫn phải quan sát một đoạn thời gian!"
Hiệu trưởng cau mày, gật gật đầu cảm ơn bác sĩ.
Niệm Mị không nói gì, rũ mi mắt không biết suy nghĩ cái gì.
"Cô giáo Thiển, cô về mình trước đi, chuyện này tôi sẽ điều tra rõ!"
Niệm Mị không nhìn hiệu trưởng, cũng không có kiên trì muốn lưu lại, nghe lời về nhà.
Nhưng mà sau khi cô đi qua một cái hẻm nhỏ, dừng bước chân một chút rồi tiếp tục đi.
Niệm Mị đi đến nơi càng ngày càng hẻo lánh, đã không nhìn thấy có người ra vào.
Niệm Mị bỗng nhiên dừng lại bước chân, đem bao trong tay ném về phía sau.
Đứng ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-nu-tien-cong/3327776/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.