“Các cô nhìn xem, người đàn ông trong bức tranh này trông giống Ngôn tổng của chúng ta lắm.”
“Ôi dào, trái đất gần 8 tỉ dân đến nơi rồi, người với người giống nhau là chuyện bình thường mà.”
“Đúng rồi, có khi hoạ sĩ vô tình thấy mặt Ngôn tổng ở đâu đó rồi lấy làm cảm hứng vẽ tranh cũng nên.”
Ngôn Tử Kỳ thường ngày cũng không thường xuyên đọc tin tức về hội hoạ hay triển lãm nghệ thuật gì đó cho lắm. Trước lời xì xào bàn tán của đám nhân viên về một bức tranh khá nổi tiếng trên mạng gần đây bởi vì sự trần trụi của nó, anh cũng chỉ tùy tiện nhìn thoáng qua.
Thế nhưng khi toàn bộ bức tranh có tên “Thiên Đường” hiện ra trước mắt, đầu óc anh bỗng nhiên trống rỗng, tim đập hỗn loạn như sắp nhảy ra khỏi lồng ngực đến nơi.
Trong tranh, cô gái khỏa thân ngồi trên đùi người đàn ông, đầu hơi ngẩng lên, đôi môi đỏ mọng hé mở như đang thở gấp, mái tóc dài như thác nước hất tung tán loạn trên da thịt trắng nõn.
Cánh tay người đàn ông siết chặt eo cô gái, tay còn lại đặt trên bụng dưới của cô vuốt ve, khuôn mặt vùi vào bầu ngực cao ngất.
Mặc dù chỉ thấy được nét nghiêng hoàn mỹ, nhưng ai cũng nhận ra gương mặt này giống anh đến tám phần. Nếu nửa mặt còn lại có một nốt ruồi lệ nho nhỏ thì có thể khẳng định đây chính là anh.
Nền xung quanh tô màu vàng nhạt với hiệu ứng phát sáng lấp lánh, khiến cho đôi nam nữ trong tranh tựa như đang chìm trong thiên đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-nu-quay-dau-hanh-trinh-tu-va-cua-tong-giam-doc/428318/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.