Móng vuốt vươn ra, men theo bắp chân mò lên đùi người đàn ông, khi sờ đến vật căng cứng kia nhịn không được nuốt nước miếng.
Quá thô dài, quá to!
Một giây sau cô liền cảm nhận được đôi chân đó đờ ra, sau đó bàn chân đá đá cô ra hiệu dừng lại.
Dừng là dừng thế nào?
Kiều Hiểu Tinh quỳ giữa hai chân Ngôn Tử Kỳ, vừa nhẹ nhàng vừa cẩn thận kéo khóa quần của anh xuống. Trong góc tối, côn thịt to lớn bật ra đập vào má Kiều Hiểu Tinh “bốp” một tiếng, làm cô suýt thì thốt lên câu chửi bậy.
Không gian bên trong nửa tối nửa sáng khiến các giác quan đều trở nên nhạy bén. Hiếm khi nào thứ vũ khí sừng sững này lại cách mặt cô gần như vậy, nhịn không được cắn răng nghĩ thầm: “Mẹ kiếp, thật hùng vĩ!”
Ngôn Tử Kỳ thấy phía dưới hơi lạnh, ngay sau đó liền cảm nhận được vật căng cứng của mình đã được phóng thích, bởi vì khóa quần vừa bị người con gái nào đó kéo xuống.
Tiểu yêu tinh to gan này, Tô Minh Viễn vẫn còn đang sờ sờ trước mặt, cách Kiều Hiểu Tinh có một tấm ván gỗ mỏng manh, thế mà cô lại dám ngồi dưới gầm bàn giở trò quỷ. Chỉ cần anh ta đứng dậy đi vòng qua bàn là sẽ lập tức phát hiện ra chuyện động trời này.
Sau lưng anh chảy đầy mồ hôi lạnh, đôi đồng tử tối lại. Đúng là anh đã xem nhẹ tính tình nghịch ngợm tuỳ hứng của cô rồi!
Tiếng hai người đàn ông nói chuyện cùng một lúc cũng khá lớn nên mới miễn cưỡng che giấu được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-nu-quay-dau-hanh-trinh-tu-va-cua-tong-giam-doc/428297/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.