Kiều Hiểu Tinh ngồi thêm một lúc, cảm thấy ăn không vô thì nhanh chóng buông đũa, uể oải nói nhỏ với Tô Minh Viễn ngồi bên cạnh: “Em hơi buồn ngủ, em về phòng trước đây.”
“Ừm, hôm nay đi đường xa, chắc em mệt rồi đúng không? Em nghỉ ngơi đi, ngày mai anh đưa đi chơi.” Tô Minh Viễn mỉm cười xoa đầu cô.
Kiều Hiểu Tinh khẽ gật đầu, xách túi đứng dậy, đi thẳng về bungalow của cô.
Không biết do tác dụng của rượu hay là do ảo giác mà Kiều Hiểu Tinh thấy cửa ngoài căn bungalow của mình đang khép hờ, cô chỉ cần dùng tay đẩy nhẹ là cửa đã mở rồi.
Cô bóp trán đi đến trước buồng tắm, bên trong buồng tắm lúc này không hiểu sao lại vọng ra tiếng nước chảy ào ào. Nước bắn cả ra bên ngoài thành từng vũng lớn, Kiều Hiểu Tinh mắt nhắm mắt mở giẫm phải, không cẩn thận trượt chân ngã ngồi xuống đất, lưng dựa vào cánh cửa ẩm ướt.
Tại sao trong buồng tắm lại có tiếng nước chảy?
Kiều Hiểu Tinh cảm thấy rất nghi hoặc liền ngửa đầu lên nhìn, chính cô cũng không nhớ rõ trước khi đi đã chốt cửa hay chưa, nhưng chắc chắn là cô không hề mở nước, bởi vì lúc chiều chưa kịp tắm đã phải gấp gáp thay quần áo đi ăn tối.
Trong buồng tắm có người!
Buồng tắm đứng dùng kính mờ nên bất cứ hành động nào của người bên trong cô đều thấy hết, chỉ có khuôn mặt là không nhìn rõ. Sau tấm kính là cơ thể của một người đàn ông cường tráng với làn da trắng trẻo, dòng nước bắn vào cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-nu-quay-dau-hanh-trinh-tu-va-cua-tong-giam-doc/428291/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.