Phía góc hành lang có tiếng hai bước chân song song, là âm thanh của giày da gõ lộp cộp xuống sàn nhà. Nghe tiếng vang nặng nề vọng lại, có vẻ đây là hai người đàn ông.
“A Viễn, Kiều Hiểu Tinh không xứng với cậu đâu. Cô ta rõ ràng là loại con gái đào mỏ.”
Kiều Hiểu Tinh không có hứng thú nghe lén người khác nói chuyện, nhưng tên của cô lại xuất hiện trong cuộc hội thoại của bọn họ khiến cô không thể không ghé sát người vào mép tường, dỏng tai nghe ngóng tình hình.
Tô Minh Viễn sau khi nghe Ngôn Tử Kỳ nói thì hơi ngẩn người, một lúc lâu mới mỉm cười giải thích. “A Kỳ, tất cả quà cáp tôi mua cho Tinh Tinh đều là tự nguyện. Cô ấy chưa bao giờ đòi hỏi bất kì thứ gì.”
“Cô ta như thế là muốn lạt mềm buộc chặt, cậu không hiểu sao?”
“Không sao cả, chỉ cần cô ấy thích thì tôi sẽ lập tức đáp ứng, miễn là trong khả năng cho phép.” Tô Minh Viễn đút tay vào túi quần, nhún vai cười nói.
“Tô Minh Viễn, đầu cậu bị nhúng nước à? Cậu không quan tâm Kiều Hiểu Tinh tiếp cận cậu là vì vật chất, thậm chí là vị trí Tô thiếu phu nhân hay sao? Bạn gái và vợ tương lai của những người như chúng ta phải là một cô gái có gia cảnh tốt, học thức cao. Còn loại bình hoa di động như cô ta, kể cả vui chơi qua đường cũng không nên, sớm muộn gì cũng làm tổn hại đến thanh danh.”
“Ngôn Tử Kỳ, đừng áp đặt tiêu chuẩn của cậu lên người tôi, những yêu cầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-nu-quay-dau-hanh-trinh-tu-va-cua-tong-giam-doc/273474/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.