Trên dưới một trăm cái liên lạc phải xóa từng cái thật nhàm chán và phiền toái, Văn Tầm Xuyên liếc nhìn Hạ Lâm Chu trên đùi mình, miệng chìa ra hai cuống cherry đang cố gắng với với tay lên rổ cherry trên bàn trà.
Gã khom người cầm rổ cherry để lên ngực Hạ Lâm Chu, tiện tay cầm một trái bỏ vào miệng, thấy hắn xốc xốc lựa lựa trong rổ, gã hỏi, “Tật này lúc nhỏ không ai đánh đòn à?”
Hạ Lâm Chu lựa ra một trái cherry có cuống dài nhất bỏ vào miệng, “Nghe nói ai có thể thắt nút cuống cherry bằng lưỡi thì người đó…”
“Khẩu giao giỏi?”
“Có kỹ thuật hôn giỏi!” Hạ Lâm Chu nằm trên đùi gã cười ha hả.
“Ôi sao lại không được nữa vậy.” Hạ Lâm Chu nhăn mặt nhổ ra trái cherry cuống bị đứt ngang thành hai đoạn, “Này nhảm nhí quá đi. Cái cuống nó nhỏ như thế làm sao mà thắt!”
Vừa nới xong Văn Tầm Xuyên liền khều Hạ Lâm Chu bảo hắn nhìn lên. Gã hé miệng, vươn đầu lưỡi đang chễm chệ một cái cuống cherry đã được thắt nút.
“Cái đệch….” Hạ Lâm Chu nhạc nhiên, vồi vàng ngồi dậy khỏi đùi gã, vươn tay định lấy cuống cherry trên lưỡi, “Anh…đã tập qua rồi chứ gì?”
Văn Tầm Xuyên tát bay bàn tay Hạ Lâm Chu duỗi qua, cúi đầu phun hết cherry trong miệng ra cái thùng rác nhỏ bên cạnh, “Này còn cần phải tập?”
Hạ Lâm Chu cười hí hí, đá lông nheo, “Khi nào em mới được trải nghiệm kỹ năng khẩu giao của chuyên gia Văn Tầm Xuyên đây?”
“Đừng mơ,” Văn Tầm Xuyên cầm cái ly trên bàn súc miệng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-no/1782684/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.