*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lúc Văn Tầm Xuyên tỉnh dậy vào sáng sớm, gã nghe được loáng thoáng tiếng Hạ Lâm Chu nói chuyện điện thoại trong phòng khách. Không phải gã cố tình nghe lén, mà là Hạ Lâm Chu chẳng có thói quen đóng cửa phòng ngủ, nên tiếng từ phòng khách vọng vào rất rõ ràng.
“Bố xem cái phỏng vấn của viện trưởng rồi còn gì? Trong đó cũng kể hết đầu đuôi câu chuyện rồi, bố còn muốn con nói cái gì nữa?” Hạ Lâm Chu có vẻ hơi sốt ruột, “Đúng rồi bố, anh ấy là người yêu con.. Con trai bố đồng tính cũng đâu phải bố mới biết, sao bố lại nói như thế?”
“Nếu không phải tại con anh ấy cũng không đánh người… Dù gì sự thật là như vậy, bố có tin hay không thì cũng thế.”
“Tay của con? Ui. Ngài giờ mới nhớ đến cánh tay con? Què luôn rồi bố ơi.”
Hạ Lâm Chu giãy đành đành trên ghế sô pha ăn vạ với bố như một đứa trẻ to xác làm Văn Tầm Xuyên cảm thấy buồn cười.
Lát sau, không biết đầu dây bên kia nói gì,Hạ Lâm Chu im lặng. Hắn thu hết vẻ cợt nhả trên mặt, giọng rất khẩn khoản, “Bố, bố giúp con đi, coi như con năn nỉ bố đó. Bố muốn gì con cũng chịu.”
“Không được đâu bố, thứ nhất là nước mình không cho phép kết hôn, thứ hai là con vừa mới vừa hẹn hò thì đã cầu hôn, vậy hơi gấp..”
“Ối? Bố ơi? Bố ơi!…..” Hạ Lâm Chu giơ điện thoại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-no/1782678/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.