*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Dưới anh sáng đèn đầy đủ trong nhà, Hạ Lâm Chu mới nhận ra được rõ ràng các vết thương trên người Văn Tầm Xuyên. Hắn nâng tay chạm khẽ lên vết thương trên khoé môi đã bắt đầu khô máu của gã. Văn Tầm Xuyên bị đau, xoay đầu né tránh.
Hạ Lâm Chu rụt tay về, nhìn một bên gương mặt tái nhợt mang một khối sưng đỏ trên gò má, hắn gằn lại nhịp thở, chua xót hỏi, “Sao lại ra như vậy?”
Văn Tầm Xuyên lại nghiêng người né tránh ánh mắt hắn. Gã đi thẳng vào toilet, không quay đầu lại nói, “Nhặt tàn thuốc ở cửa lên!”
Hạ Lâm Chu nhìn theo bóng lưng Văn Tầm Xuyên, nắm tay hắn siết chặt lại.Chờ cho gã khuất vào toilet rồi, hắn mới xoay người ra cửa nhặt tàn thuốc vừa nãy tùy tiện vứt lên.
Văn Tầm Xuyên trong toilet khá lâu, Hạ Lâm Chu bắt đầu lo lắng. Hắn gõ gõ cửa, “Anh không sao chứ?”
Trong phòng vọng ra đùng đục tiếng khoá nước, “Cửa không khoá.”
Kính mờ trên cửa nhạt nhoà hình ảnh một thân thể trần trụi. Hạ Lâm Chu vặn nắm cửa, ngập ngừng một chút, “Tôi vào nha.” rồi mới đẩy vào.
Văn Tầm Xuyên đúng thật đang khoả thân đứng trước gương, mở vòi nước trên bồn rửa mặt, tay cầm một cái khăn lông màu trắng đã ướt nhẹp lau chùi cơ thể. Thấy Hạ Lâm Chu tiến vào, gã đưa khăn lông qua, nói, “Giúp tôi lau lưng đi, tôi với không tới.”
Hạ Lâm Chu thất thần nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-no/1782675/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.