*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Văn Tầm Xuyên lê dép ra phòng ngủ, quen mắt đánh về phía cái giường xếp, không thấy Hạ Lâm Chu đâu.
Suy nghĩ đầu tiên trong đầu gã là chẳng lẽ thằng nhóc này tối qua bị từ chối nên giận quá bỏ nhà đi rồi?, nhưng lại nhanh chóng bị gạt bỏ ngay, mấy chuyện này có hề hấn gì với cái da mặt dày như da trâu của Hạ Lâm Chu cơ chứ mà phải bỏ với chả đi.
Trong nhà hiếm khi được yên tĩnh như vậy, Xuân Mai cũng không có, Văn Tầm Xuyên duỗi eo lười từ phòng tắm ra, ngẩng đầu nhìn thoáng qua đồng hồ treo tường.
Còn chưa đến 8 giờ, Hạ Lâm Chu dẫn chó đi dạo sớm vậy à?
Văn Tầm Xuyên tắm rửa xong, đang đứng trước gương chải tóc thì nghe tiếng cửa mở. Gã trùm khăn lông bước ra, thấy Hạ Lâm Chu dẫn chó vào nhà.
“Hôm nay đi sớm vậy?”
Hạ Lâm Chu ngồi xổm trên tấm thảm ở huyền quan lau chân cho Xuân Mai, thuận miệng nói, “Tại hôm qua không dẫn nó đi, giờ cho đi bù.”
Không nhắc đến ngày hôm qua thì thôi, vừa động vào “từ khoá”, Hạ Lâm Chu lại ôm một bụng lửa. Hắn đứng dậy phủi tay, xách hộp thức ăn vừa mua đi vào nhà, ngang qua Văn Tầm Xuyên còn cố tình huých vai gã một cái.
Văn Tầm Xuyên xoa bả vai đau, “Sáng sớm mà muốn gây sự rồi à?”
Hạ Lâm Chu không thèm đếm xỉa đến gã, hắn rửa tay sạch sẽ rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-no/1782663/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.