Văn Tầm Xuyên ngủ một hơi đến gần xế chiều, nhưng tỉnh dậy cầm điện thoại ngó giờ, thấy vẫn còn sớm, liền ngồi trên giường rơi vào trầm tư.
Mấy năm trước lúc vừa tốt nghiệp xong, gã come out với người nhà sau đó cũng cãi vã to tiếng. Lúc đó gã giận dữ bỏ nhà đi luôn, coi như đoạn tuyệt với người nhà. Nhưng mãi sau này gã trưởng thành thêm, thì muốn hàn gắn lại mối quan hệ, nên mỗi cuối tuần Văn Tầm Xuyên luôn cố gắng dành thời gian về thăm nhà. Sau hai năm thì cũng có chút tiến triển, ít nhất là cũng có thể bước vào nhà.
Vì không thích những cuộc nói chuyện trên bàn cơm, gã cố ý về sau giờ ăn, tuy có chìa khóa nhưng vẫn gõ cửa.
“Tiểu Xuyên à?” Mở cửa cho gã là dì giúp việc đã làm cho nhà rất nhiều năm, dì Trần. Dì thấy gã bao lớn bao nhỏ về nhà thì lại thở dài, “Lại mua thêm đống đồ, trong nhà đồ cháu mua còn chưa dùng hết kìa.”
“Dì Trần.” Văn Tầm Xuyên đưa túi đồ cho bà, trở tay đóng cửa lại, vừa cởi giày để trên huyền quan vừa nói, “Cháu mua lê đỏ, dì ép lấy nước cho mẹ cháu uống trước khi ngủ nha. Lần trước nghe ba nói bị mất ngủ, nên có sâm với nhãn nhục này ngâm nước cho ông uống sẽ ngủ ngon hơn. À dì dừng cho ông uống trà buổi tối nữa.”
“Được rồi.” Dì Trần nhỏ giọng hỏi gã, “Sao hôm nay qua trễ thế, ba cháu hôm nay sáng sớm đã đòi dì mua cá trích hầm món canh cháu thích nhất nè.”
Gã chợt cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-no/158055/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.