Minh Châu đứng trước gương chỉnh trang lại lễ phục màu tím trên người, đợt trước đi mua sắm cùng Lôi Thần thấy nó đẹp nên mua nhưng chẳng biết mặc để đi đâu, cô liền tận dụng bữa tiệc của Harry để mặc lên.
Nó rất hợp với cô, như được sinh ra để dành cho cô, váy tím cúp ngực xẻ sâu sau lưng phần eo bó sát, dáng đứng tôn vòng một lớn và vòng eo nhỏ săn chắc, một bên chân dài xẻ tà khỏe đôi chân dài trắng trẻo thu hút mắt nhìn. Tóc cô búi cao, uốn xoăn lọn vài sợi rớt xuống hai bên thái dương vừa vặn khoe luôn vòng cổ kim cương khổ lớn và đôi bông tai cùng bộ nhỏ.
Mãi mê ngắm nhìn mình trong gương, Minh Châu quên mất mình đã sắp trễ giờ vội vàng vơ lấy cái bóp cầm tay đính đá chạy ra phòng khách túm lấy Lôi Thần đang nằm đó chơi game chạy đi.
“Nhanh đi thôi, trễ giờ rồi”.
“Không phải em mò lâu quá sao?”.
Anh cũng mặc Minh Châu kéo mình đi, qua hè trời bắt đầu chuyển lạnh, anh tiện tay lấy cái áo khoác ngoài lên người cô mới để cô bước ra khỏi cửa.
Hôm nay hai người không lái xe, mà cùng nhau ngồi trên chiếc xe nội thất dài rời khỏi khu dân cư bình thường để đến biệt phủ của gia đình Harry.
Ngồi xe khoảng 30 phút cuối cùng cũng vào đến sân nhà của Harry, đây không phải một biệt thự bình thường, đây như một tòa lâu đài lớn dát vàng quyền quý, thể hiện xuất thân không hề tầm thường.
Cô ngẩng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-no-chan-tinh/3490540/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.