Xe ngựa cuối cùng cũng dừng ở trước cổng Phủ, Minh Châu không chờ được xe dừng hẳn mà nhảy thẳng xuống, mặc kệ Kiêu Vương và Xuất Qủy ở phía sau chạy thẳng vào trong Phủ gọi lớn:
“Ánh Dương, Ánh Nguyệt”.
“Hoàng Hậu Vạn Tuế”.
Người hầu và binh sĩ trong phủ nhìn thấy nàng lần lượt quỳ xuống hành lễ, nàng vẫn mặc kệ chạy khắp nơi tìm người.
Minh Châu chạy đến hậu viện mới nhìn thấy bóng dáng nữ nhân quen thuộc đang cặm cụi quét lá cây đang rụng xuống, nàng mặc trên người là bộ đồ làm bằng lụa cao quý, trên đầu cài trâm vàng cũng đeo không ít trang sức nhưng vẫn thích làm việc vặt trong nhà.
“Ánh Nguyệt, sao lại làm những việc này”.
Minh Châu chưa kịp gọi thì đằng sau đã có tiếng Xuất Qủy chạy đến, nàng nhìn thấy hắn cầm lấy cây chổi quét sân của Ánh Nguyệt đưa cho nha hoàn bên cạnh.
“Em rãnh tay cũng không làm gì muốn vận động một chút”.
“Đừng náo, nàng còn chưa khỏe đâu, Hoàng Hậu đến thăm nàng đấy”.
“Ánh Nguyệt, ta đến thăm em này”.
Minh Châu xách váy dài bước đến, ôm chầm lấy Ánh Nguyệt trong vẫn đang ngỡ ngàng, nàng lại hỏi:
“Ánh Dương đâu rồi?”.
“Hoàng Hậu đến sao không nói với em, Ánh Dương vẫn đang ngủ để em gọi”. Ánh Nguyệt chỉ về hướng phòng của Ánh Dương dự định quay đi nhưng lại bị Xuất Qủy giữ lại.
“Nàng lên đại sảnh chơi cùng Hoàng Hậu, để ta”.
Nói rồi Xuất Qủy nhanh chân rời đi khuất sau dãy hành lang, Minh Châu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-no-chan-tinh/3482504/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.