Cuối cùng thì Lễ Phong Hậu cũng đã đến
Minh Châu ngồi giữa phòng ngủ tấp nập người qua lại, nàng chịu đựng hàng chục cái kẹp tóc, trâm cài đang cuốn vào mái tóc đáng thương của mình, nặng đến nỗi lưng với cổ cũng muốn còng theo rồi.
"Hoàng Hậu, lúc làm lễ nhớ phải đứng thẳng lưng, đừng cong lưng nhé ".
Một Ma Ma nhìn thấy nàng ngồi sai tư thế liền đến bên cạnh chỉnh lưng nàng thẳng dậy, tiện thể lại đeo lên cho nàng mấy chuỗi ngọc lên cổ.
“Khi nào mới xong, nặng vậy ai mà chịu được cơ chứ?”
Minh Châu khó chịu đẩy tay Ma Ma ra không cho bà đeo thêm bất cứ thứ gì lên người mình, nàng đã ngồi đến hơn 3 tiếng đồng hồ để cho bọn họ chuẩn bị, ngồi sắp phát điên lên rồi.
“Chưa đâu Nương Nương, phải làm lễ đến tối”.
Ánh Nguyệt đến bên cạnh nhận lấy đống trang sức trên tay vị Ma Ma già dịu dàng đeo lên cho Minh Châu
“Đúng vậy, Nương Nương chịu một chút, đeo hết đống này lên người, chỉ một hôm thôi … Hoàng Thượng nói không thể qua loa được”.
Ánh Dương bên cạnh cũng ra sức dỗ dành Minh Châu, một tay đỡ lấy mũ phượng giảm bớt gánh nặng trên đầu của nàng, khiến nàng dễ chịu hơn nhiều, cuối cùng cũng chịu ngoan ngoãn ngồi yên để mọi người hoàn tất công việc của mình.
“Đội diễu hãnh đã đến nơi, Tân Hoàng Hậu mời lên kiệu”.
Lúc đó có 1 Tiểu Cung Nữ nhanh chân bước vào nói lớn thông báo Kiệu Rước Dâu đã đến ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-no-chan-tinh/3444215/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.